order now

Thứ Ba, 30 tháng 1, 2018

Lò đèn sưởi túi sưởi mini cầm tay mua bán ở đâu giá bao nhiêu TPHCM Hà Nội
ĐỂ MỘT LỐ ẢNH Ở ĐÂY, AI NGHĨ GÌ THÌ NGHĨ...
Vừa rồi, U23 của chúng ta đã làm nên cơn địa chấn, tôi vui, thực sự vui. Các em quả là những anh hùng. Tôi là thằng chẳng đam mê bóng đá, nhưng khi nhìn các em chơi, tôi đã bị lôi cuốn thực sự. Tôi thích cái nhiệt huyết của các em, thích sự chuyên nghiệp của các em, thích chất lạnh lùng, gan lỳ, bất chấp đối thủ của các em... Tôi thương các em khi các em thở phì phò, mặt đỏ au nhưng vẫn chạy như những chú sói hoang giữa tuyết lạnh! Một lần nữa, tôi muốn nói rằng: Tôi yêu và cảm phục các em!!!
Thế nhưng, tôi chả thích những gì đang diễn ra quanh các em. Và tôi lo cho các em...
Cái đầu tiên tôi không thích là chuyện cô giáo Thảo tổ chức chuyến bay đón các em về. Một bữa tiệc thịt ba chỉ thực sự, theo đúng nghĩa đen. Thiết nghĩ, Cô Thảo nên tống cổ ngay đứa nào đã nghĩ ra cái phương án Marketing này đi trước khi Vietjet trở thành kẻ thù của khách hàng. Đâu đó có một số "chuyên gia" kinh tế lý luận rằng đó là 1 chiêu truyền thông hiệu quả với học thuyết Oscar Wilde: "There is only one thing in life worse than being talked about, and that is not being talked about". Tạm dịch: "Trên đời chỉ có một thứ tệ hơn bị chửi là không bị chửi". Rồi là "cổ phiếu Vietjet khớp lệnh ngày 29/1 tăng 4%"... Tăng cái mả bố các anh! Nó tăng vì hôm qua VJ đã sản xuất thành công một bộ phim JAV á?! Tôi nói nghiêm túc là VJ nên xem lại đội ngũ Marketing của mình, đơn thuần là trên góc độ chuyên môn, chứ không hề cảm tính. "Chiêu trò", chỉ nên là một phương án Marketing của những công ty nhỏ xíu, mới manh nha, và đang cần phải nổi lên bằng bất cứ giá nào. VJ đang to tổ bố, cả châu lục biết đến, cần gì phải chiêu với trò??? Chỉ Ngọc Trinh mới cần chiêu trò, bà Võ Thị Kim Ngân thì chẳng cần chiêu trò, Việt Nam ai cũng biết bà, kiểu vậy!!! Với những phương án PR rẻ tiền như vừa rồi, vô hình chung, VJ trong mắt khách hàng sẽ trở thành một thứ gì đó rẻ tiền, vô học và giẻ rách. Có thể giờ đây nó không ảnh hưởng gì, người dân vẫn cần giá rẻ, nhưng khi có thêm dăm hãng hàng không giá rẻ nữa cạnh tranh, liệu VJ sẽ đi về đâu với hình ảnh tã như cô người mẫu họ thuê??? Tôi rất thích câu nói của anh Phạm Nhật Vượng khi ban truyền thông của công ty anh đề xuất phương án Trend: "Người dẫn đầu không bao giờ ăn theo!"
Tôi cũng không hề thích "cơn bão vinh danh" đang cuốn lấy các em từ bữa tới giờ. Bỏ qua chuyện các người mẫu, hoa hậu, diễn viên đang đu theo các em đi. Họ là phụ nữ, bản năng của họ là phải cảm nhận đc con giống nào là tốt cho trứng của họ (Kiểu như mình, xấu xấu nhưng cũng chán cô yêu, 19.5 cm mà!). Hoặc giả họ PR cho họ tý, cũng là điều dễ hiểu. Đéo chấp! Và người hâm mộ, như tôi, chúng tôi yêu các em, điên cuồng vì các em là chuyện thường.
Nhưng chính quyền các cấp, từ Trung ương đến địa phương, đâu đâu cũng o bế các em, "vinh danh" các em, diễu hành hết lần này lượt khác với các em, tôi thấy không ổn lắm. Tôi nghĩ, cấp nhà nước, chính phủ tổ chức vinh danh các em, thủ tướng, chủ tịch quốc hội gặp gỡ, khen thưởng các em là đã rất ok rồi. Giờ đến các tỉnh, các huyện cũng đón rước, vinh danh thì hơi quá đà. Tối qua, 31/1, Tỉnh Nghệ An đã tổ chức một cuộc đón rước, diễu hành và cả "đại lễ" ở quảng trường Hồ Chí Minh, Tp Vinh để vinh danh các em. Nghe đâu chuẩn bị, chính quyền các huyện Đô Lương, Yên Thành cũng tổ chức diễu hành để chào đón các em!!! Không biết rồi xã, xóm, tổ tự quản có tổ chức "vinh danh" riêng nữa hay không?! Gì chứ đêm vinh danh ở quảng trường Hồ Chí Minh, ko tốn tiền tỷ thì tôi đây chẳng làm người!!! Sao người ta ko dùng cách khôn ngoan hơn là dùng số tiền đó, hoặc ít hơn cũng đc để hỗ trợ kinh tế cho các em?! Tôi nghĩ, ở cấp độ tỉnh, huyện, chỉ nên tổ chức buổi gặp gỡ nhỏ giữa các em và lãnh đạo địa phương, lãnh đạo doanh nghiệp, trao quà động viên các em. Còn nữa, đón tiếp, diễu hành gì hãy để người hâm mộ, bà con địa phương chỗ cầu thủ ở họ làm. Tôi cá người hâm mộ họ làm ko hay ko lấy tiền!!!
Cái thứ 3 tôi không thích nữa là báo chí. Cái này thì nói hơi mỏi mồm, vì báo chí xứ mình nó vậy, cái gì View cao là đưa. Họ moi móc đủ thứ về đời tư các em, đưa lên mặt báo bao nhiêu thông tin không được kiểm chứng về các em và gia đình. Anh bạn tôi đùa: "giờ mà cu Dũng, cu Hải mà phát biểu cái 1 ngày em đi đái bao nhiêu lần, chắc báo chí cũng tranh nhau đưa tin". Hình ảnh Công Phượng và một số cầu thủ khác cô đơn ở sân bay được báo chí xoáy sâu một cách tàn nhẫn. Sự thực có đến mức vậy đâu?! Rất nhiều người hâm mộ đã đính chính rằng tuy Dũng, Hải, Trường đc săn đón rất nhiều, nhưng ko ai trong đội bị quên lãng hết. Nhưng báo thì vẫn cứ viết, viết một cách tàn nhẫn... Họ vô tình đưa cái tư tưởng bẽ bàng, đố kỵ đến với các em, những tâm hồn dưới 23 tuổi...
Và Các em ạ! Các em thật tuyệt vời. Đối với người dân Việt Nam, các em là những người hùng. Nhưng rồi sẽ có người đc nhớ tới, đc săn đón, cũng có người sẽ bị lãng quên. Đời là vậy. Các em nên học cách chấp nhận. Cộng đồng là nơi cho các em hào quang, cũng sẽ là nơi ném các em vào bóng tối. Hãy học cách chấp nhận điều này khi các em bước trên con đường mà ai cũng nhìn vào các em... Rồi đây, bao nhiêu người sẽ vồ vập các em, với một mớ tiền trong tay, cùng một mớ các mỹ nữ sẵn sàng dạng háng, mong các em hãy kiên cường như mình đang ở giữa bão tuyết Thường Châu, chiến đấu vì tổ quốc.
Còn các liền anh, liền chị, trong khi các liền anh liền chị đang gào thét, khóc lóc, đua xe, đốt pháo, thì thằng Tết đang rình rập đến ngõ rồi... Các anh chị nên về nhà đi, mua cho họ cái gì đó, và hãy nói với thầy u các anh chị rằng: "Con yêu thầy u lắm!" Với anh chị, Họ cũng đáng được tôn vinh...

Lò đèn sưởi túi sưởi mini cầm tay mua bán ở đâu giá bao nhiêu TPHCM Hà Nội

Lò đèn sưởi túi sưởi mini cầm tay mua bán ở đâu giá bao nhiêu TPHCM Hà Nội ĐỂ MỘT LỐ ẢNH Ở ĐÂY, AI NGHĨ GÌ THÌ NGHĨ... Vừa rồi, U23 của chú...

Thứ Tư, 24 tháng 1, 2018

Bị bệnh rối loạn cương dương liệt dương có cách chữa nào khỏi hẳn không 
Khi Tom 4 tuổi, con đã vẽ những ngôi nhà với nét vẽ đơn giản nhưng không gian xung quanh rất phong phú.
Khi Tom 6 tuổi, con vẽ trung tâm thương mại Parkson với đầy đủ từng tầng, bên ngoài là khu đỗ xe, cây ATM, đường xá, những ngôi nhà, người đi lại, đèn xanh đèn đỏ, xa tít mù khơi vẫn thấy rõ những sự vật rất rõ ràng.
Khi Tom 10 tuổi, mẹ biết con có năng khiếu vì những hình dung của con về không gian, tầng lớp, chiều sâu không khác gì người lớn, thậm chí còn tinh tế hơn rất nhiều người.
Mẹ vẫn không cho Tom đi học vẽ vì mẹ muốn kệ con bơi trong trí tưởng tượng và óc quan sát tự thân, kích thích hết sức khả năng cảm nhận không gian của con. Đến khi nào con đi học, con sẽ tự hệ thống hoá những lý thuyết để kết hợp với cái có sẵn.
Bây giờ Tom 11 tuổi, không ngừng làm mẹ ngạc nhiên về những gì con làm được.
Đây là tác phẩm trong 20 phút - siêu xe tặng đội tuyển U23 Việt Nam.
Cái vụ đổ bóng theo kính, gương và sườn xe là mẹ hơi bị choáng, thật
 
Vì thế, đừng quá lo lắng dù bị bệnh liệt dương rối loạn cương dương đã  lâu. Khoa học hoàn toàn có thể chữa khỏi hẳn căn bệnh khó nói này

Bị bệnh rối loạn cương dương liệt dương có cách chữa nào khỏi hẳn không

Bị bệnh rối loạn cương dương liệt dương có cách chữa nào khỏi hẳn không  Khi Tom 4 tuổi, con đã vẽ những ngôi nhà với nét vẽ đơn giản nhưng ...

Thứ Tư, 10 tháng 1, 2018

Chuyến tầu SE xuyên việt chở theo thùng thuốc xịt stud 100 spray

CHUYẾN TÀU SE7 VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN CHƯA KỂ

Đó là chuyến tàu cuối cùng đi từ ga Đà Nẵng trở về ga Biên Hòa. Tàu xuất phát lúc 22:47 phút ngày 26/11/2017 và mất khoảng 17 tiếng đồng hồ để trở về ga Biên Hòa. Đã có những câu chuyện trong hành trình trở về miền Nam trên tàu SE7. Đó sẽ là những ký ức không thể quên.
Không chọn xe khách hay máy bay để quay trở về miền Nam giống gia đình. Tôi đã quyết định chọn tàu hỏa và một mình trở về với loại phương tiện này. Vì đây là lần đầu tiên tôi có cơ hội được đi tàu hỏa nên tôi muốn trải nghiệm về hành trình của đường ga. Và đó là quyết định đúng đắn, ở đó tôi đã gặp được một số người, chứng kiến tận mắt sự tàn khốc của cơn bão mang lại cho miền Trung và hiểu thêm về cuộc sống của những người tàu ga, những người sống tại ven đường ray.

Đà Nẵng đêm đó mưa vẫn rơi nặng hạt, gió vẫn luồn mạnh qua những hàng cây, những con hẻm của thành phố. Ngồi ở ga để chờ tàu SE7 đến tôi nhận ra có rất nhiều khách du lịch cũng chọn đi tàu hỏa. Đúng 22:47 phút tàu SE7 dừng tại ga Đà Nẵng. Tất cả cánh cửa ở phòng ga được mở ra và mọi người cùng nhau đi lên tàu. Tôi nằm ở toa 11, chỗ 2 tại khoang 4 điều hòa tầng 1. Có chút khó khăn khi đi tìm được đúng vị trí của mình trên con tàu dài. Nhưng nhờ sự giúp đỡ của anh trai tôi cũng đã tìm được chỗ nằm của mình. Khoang của tôi có bốn giường và tôi nằm ở giường 2, tầng 1. Tại đây có thêm ba vị khách chung khoang với tôi. Một người đàn ông đang ngồi chăm chú đọc sách nhìn giống như sách kinh thánh, hai người ngoại quốc đang loay hoay xếp đồ lên giường trên. Thật là khó khăn khi chiều cao của họ gần bằng với khoang tàu và họ phải mất một thời gian để có thể ổn định. Còn tôi cũng loay hoay với cái giường cùng đồ đạc của mình. Và rồi những câu chuyện bắt đầu xảy ra tại khoang của chúng tôi.
1
23h khoang vẫn bật đèn sáng, hai bạn ngoại quốc tay cầm chai thuốc xịt stud 100 spray cùng nằm trên giường nghe nhạc, tôi cũng giống họ và nhìn sang người đàn ông nằm đối diện giường mình. Bác ấy vẫn đang chăm chú đọc sách trên bàn. 
"Bác đang đọc kinh thánh ạ, con nhìn quyển sách giống như sách kinh thánh vậy ? " Tôi đã phá vỡ sự im lặng của phòng khoang bằng một câu hỏi thân thiện.
"À! Không con. Bác đang đọc Thuyết Trần, sách kể về lịch sử của thời Trần" Bác nở nụ cười và trả lời tôi.
" Woa… Vậy hả bác! Vậy bác có thuộc họ nhà Trần không ạ?"
" Có con. Nhà bác là họ Trần nên bác muốn nghiên cứu thêm về thời Trần"
" Thật hả bác? Con cũng thuộc con cháu của họ Trần này. Con là Trần Thủy Tiên. Bố mẹ con cũng thuộc họ nhà Trần hết ạ" Tôi cười thật tươi trả lời bác.
" Ồ! Thật là thú vị, rất vui khi được gặp con tại đây"
Và rồi tôi và bác có một khoảng thời gian ngắn để nói chuyện trước khi đi ngủ. Sau đó, khoang đã tắt đèn, mọi người bắt đầu đi vào giấc ngủ.
0h. Cọc cạch… cọc cạch… Tôi nghe tiếng động, giống như tiếng mở cửa. Mở mắt ra thì nhìn thấy bạn nữ ngoại quốc đang cố gắng mở cánh cửa của khoang vì bạn muốn đi vệ sinh. Tôi lại giúp đỡ bạn nhưng tôi cũng thất bại, chúng tôi không thể mở được cánh cửa kể cả bạn nam ngoại quốc. Chúng tôi quay sang nhìn bác, bác vẫn ngủ ngon lành và lâu lâu lại nghe bác gáy nhỏ. Không còn cách nào khác tôi đành phải gọi bác dậy trợ giúp.
" À! Cánh cửa này bị kẹt ổ khóa, nếu mình khóa lại thì sẽ không mở ra được. Lúc nãy bác chưa kịp nói thì bạn ngoại quốc đã đóng luôn…." Bác mắt nhắm mắt mở trả lời tôi.
"Thôi xong… Vậy bác cháu ta bị nhốt trong này luôn hả bác?" Tôi tuyệt vọng hỏi bác.
" Để bác ráng lại xem, do hồi sáng cũng có người giống các cháu khóa cửa lại và chàng trai ấy cũng không mở được phải nhờ người tới hỗ trợ"
Sau đó, bác cố gắng mở cánh cửa, ba chúng tôi chỉ đứng đằng sau nhìn bác trong hi vọng. Và rồi thật mừng cánh cửa đã có thể mở ra. Tôi và bạn nữ ngoại quốc đi ra. Bên ngoài các khoang đều đóng cửa hết, cơn gió lạnh của trận mưa khiến chúng tôi nhanh chóng chở về khoang của mình. 
" Các con đừng đóng cửa, lát lại không mở ra được, không ai lấy đồ đâu. Tiền bạc, điện thoại các con cầm trên người là được." Bác nói với tôi.
Sau trao đổi với hai bạn, chúng tôi cũng quyết định không đóng cửa để đảm bảo đêm khuya ai muốn đi vệ sinh có thể ra ngoài được. Chà! Một trải nghiệm thật thú vị khi các khoang khác thì đóng cửa chỉ có khoang mình là mở ra cho gió mát. Và rồi mọi người cũng tiếp tục chìm vào trong giấc ngủ….
2
" Ai mua bánh giò, bắp, mì tôm, cà phê, nước uống, thuốc xịt stud 100 spray gì không….?" Câu rao của một người đàn ông trên dãy khoang tàu khiến tôi chợt tỉnh giấc.
Nhìn đồng hồ đã 6h30 sáng. Quay qua nhìn bác, bác đã dậy lúc nào và đang ngồi tiếp tục đọc sách thuyết Trần. Hai bạn ngoại quốc vẫn đang ngủ. 
" Dậy rồi hả cháu? Tối qua, con ngủ được không?" Bác mỉm cười hỏi tôi
" Dạ cũng được bác ạ. Chắc tại hơi mệt nên con ngủ luôn đến sáng". Tôi trả lời bác với khuôn mặt còn ngáy ngủ.
" Ừa, dậy đánh răng rửa mặt rồi mua đồ ăn sáng đi con, ở đây họ có bán bánh giò nóng đó, con mua nhanh kẻo người ta đi mất. Bác mới mua này."
" Vâng ạ!" Tôi trả lời bác nhanh chóng.
Quay lên thấy hai bạn cũng đã dậy nhưng các bạn không muốn mua nên tôi đã mua một cái bánh giò và hai trái bắp. Và rồi, tôi lại tiếp tục ngồi trò chuyện với bác trong khi hai bạn ngoại quốc tiếp tục ngủ. 
Thì ra bác là giảng viên của trường đại học Cần Thơ, bác vào Hà Nội để giỗ bà, giờ bác quay trở về miền Nam. Vợ bác là giảng viên đại học Y dược Cần Thơ. Bác có hai người con, anh lớn học ngành xây dựng vừa mới đi du học ở Anh về. Hiện tại đang làm giảng viên cho trường của bác và kinh doanh hợp tác với nước ngoài. Cô con út học Dược tại Đại học Y Dược tp HCM. Chị vừa mới tốt nghiệp thạc sĩ và đang công tác trên Sài Gòn. Bác và cô đã nghỉ hưu, ở nhà trồng cây cảnh hưởng tuổi già. Thật là ngưỡng mộ gia đình bác. Bác kể cho tôi về thời Trần, về chính trị, về quá trình đi dạy của bác…
Chúng tôi đang trò chuyện thì bác bảo tôi nhìn ra ngoài cánh cửa. Chúng tôi đã đi qua Quảng Ngãi và hiện tại đang ở Phú Yên. Và có lẽ điều mà tôi đang được tận mắt chứng kiến lòng tôi thắt lại…
3
Miền Trung ơi! tôi phải viết thế nào với những điều mà tôi đang nhìn thấy đây… Lòng tôi nghẹn lại… Trước mắt tôi đó là những gì còn lại của cơn bão lũ. Hai bên đường ray những cột điện đều bị quật ngã kéo theo dây điện. Những hàng cây trên ngọn đồi bị đỗ gãy, đất đá bị mòn đi, cơn gió mạnh khiến cây cối nghiêng ngã va mạnh vào nhau. Những nắm mồ, ngôi nhà chìm trong dòng sông. Mái nhà bị tốc lên, đồ đạc bị hư hỏng. Đàn cò bay mãi nhưng chưa tìm được chỗ đậu giữa dòng nước mênh mông. Bầu trời đen mịt như muốn nuốt chửng cả vùng đất thân yêu này.Người dân cùng nhau dọn dẹp, sửa chửa lại những vùng đất bị sụp lỡ, xây lại các bờ đê, bức tường. Tàu đi dọc qua họ, tôi nhìn được những khuôn mặt ấy. Những khuôn mặt lấm đất, lấm mưa, lấm những giọt mồ hôi và nước mắt. Họ cũng nhìn tôi, ánh mắt chỉ lướt qua nhau một giây nhưng tôi nhìn được trong mắt họ là bao nhiêu tâm trạng, bao nhiêu nỗi niềm. Rồi những năm tháng tiếp theo sẽ thế nào… Gía như tôi là cô Tiên thật tôi sẽ ban phép cho vùng đất miền Trung này. Tôi sẽ ban cho họ quanh năm suốt tháng mưa thuận gió hòa, ban cho họ cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Lúc này tôi nhận ra vòng tay che chở, giúp đỡ của cả nước nó lớn như thế nào. Chúng ta là một quốc gia, một dân tộc, sự đùm bọc, lá lành đùm lá rách chưa bao giờ cần như lúc này…
" Con thấy những gì còn lại không… nhưng mình chỉ mới nhìn được một góc của cơn bão, sẽ còn kinh khủng hơn nữa con à. Mới thấy thương người dân miền Trung" Câu nói của bác khiến tôi giật mình giữa dòng suy nghĩ miên man.
"Vâng ạ. Thấy thương cho người dân ở đây quá bác ạ…"
"Uhm…Nên mình cần phải yêu thương, giúp đỡ cho những người cực khổ con à"
" Vâng ạ…"
" Uhm… Thôi bác chợp mắt chút đây, bác thấy hơi mệt"
" Dạ… Bác nghỉ cho khỏe đi ạ. Tàu còn lâu mới vào miền Nam.."
Bác nghỉ rồi còn tôi giữa dòng tâm trạng, nhìn ra ngoài ô cửa kính…
4
Hi! What are you doing ? 
Câu hỏi của bạn nữ nước ngoài đã kéo tôi lại giữa dòng cảm xúc. Vậy là hai bạn đã dậy. Và tôi lại tiếp tục trò chuyện với hai bạn trong thời gian bác ngủ.
Bạn nữ đến từ nước Anh còn bạn nam đến từ Scotland. Họ là bạn học chung trường đại học. Các bạn có khoảng thời gian sáu tháng để đi du lịch các nước trên thế giới. Các bạn đã đi qua Malaysia, Tawain, India, Hong Kong và Viet Nam là một trong những điểm dừng chân tiếp theo của các bạn. Tôi hỏi vì sao họ lại chọn Việt Nam là điểm du lịch. Họ trả lời vì họ thấy Việt Nam đẹp, con người ở đây thân thiện, hòa đồng. Họ muốn khám phá, tìm hiểu về đất nước này. Lúc đó, tôi chợt nhớ về những người bạn của tôi ở Pháp và Thụy Sĩ, họ cũng nói giống hai bạn này. Tôi mở điện thoại ra đưa cho Tara ( là tên bạn nữ ngoại quốc) coi nhưng bức hình về quê hương Việt Nam mà bạn tôi ở Pháp đã gởi cho tôi khi họ đi du lịch. 
Nhận ra Việt Nam mình quá là đẹp, tôi tự hào khi tôi là người con của Việt Nam. Hai bạn trầm trồ khen ngợi và họ càng muốn khám phá đất nước này hơn. Họ đã đi qua Hà Nội, Vịnh Hạ Long, Huế, Đà Nằng, Hội An và Nha Trang sẽ là điểm dừng chân tiếp theo của họ. Thiết nghĩ mình mà giàu có, có nhiều thời gian mình cũng sẽ đi du lịch, tìm hiểu nhiều địa danh ở Việt Nam và mở rộng sau này là thế giới. Nên thôi giờ đi làm dành dụm, lâu lâu tự thưởng cho mình một chuyến đi. Còn trẻ là phải đi. Sau đó, chúng tôi có một khoảng thời gian để nói chuyện về đất nước Việt Nam, về nước Anh và về nước Scotland. 
" Xin thông báo ga tàu SE7 sắp dừng chân tại ga tàu Nha Trang, quý hành khách nào dừng chân ở đây xin vui lòng chuẩn bị đồ đạc để xuống ga…"
Câu nói của người ga tàu đã làm chúng tôi dừng câu chuyện, vậy là phải nói lời chia tay với hai bạn tại đây. Tuy chúng tôi chỉ có 2h tiếng đồng hồ để trò chuyện nhưng đó là những ký ức không thể quên với hai bạn ngoại quốc trên chuyến tàu SE7. Hai bạn đi thì cũng là lúc bác dậy nhưng lúc này tôi đã thấm mệt nên xin phép bác chợp mắt một lát.
5
Một tia nắng, hai tia nắng và nhiều hơn nữa chiếu vào mắt tôi. Khiến tôi phải che mặt và tỉnh giấc. Nhìn sang thấy bác đang ngủ, vậy là tôi đã vào Bình Thuận.
" Anh ơi còn bao lâu nữa là tới ga tàu Biên Hòa hả anh?" Tôi hỏi anh kiểm soát trên tàu
" Khoảng 16h là sẽ tới em, nay miền Trung đang mưa bão nên ga thông báo phải đi chậm cho an toàn, em không thấy đoạn Quảng Ngãi ngập lụt đó."
"Vâng ạ. Mà anh làm ở đây lâu chưa, đi ga tàu vậy thì bao lâu mình được về nhà hả anh?"
" Anh làm cũng được mấy năm rồi, chậc! Anh đi suốt em à. Tàu ra rồi tàu vô. Miền Bắc rồi Miền Nam. Miền Nam rồi Miền Bắc. Anh phải mất 4 ngày cho một chuyến đi và về. Tết nhất gì cũng vậy…"
" Eo ôi, vậy thời gian đâu mà anh ở bên gia đình…"
" Uhm. Nhưng đành phải chịu thôi em, miếng cơm mà. Cũng may gia đình thông cảm cho anh nên anh mới an tâm đi đó. Nếu không có những người như anh thì đến tết lấy ai chở bà con trở về quê nhà sau những ngày xa cách hả cô em" Anh cười phá lên
Câu nói của anh làm tôi suy nghĩ. Trước giờ tôi nói ngành của mình vất vả. Ngày lễ hay tết gì cũng trực như bình thường. Thấy thương cho nhân viên y tế. Nhưng hôm nay anh đã làm tôi nhận ra ngành nghề nào cũng có những nỗi vất vả và cực khác nhau. Họ chịu thiệt thòi, hi sinh để mang lại sức khỏe, kết nối những người xa cách với nhau. Họ làm cho đất nước Việt Nam trở nên đẹp hơn. Chính vì vậy, luôn cầu mong những điều tốt đẹp sẽ đến với họ…
" Xin thông báo tàu SE7 sắp dừng chân tại ga tàu Biên Hòa…."
"Con chuẩn bị đồ xuống hết chưa, ga tàu sắp dừng rồi đó" Bác lại nói với tôi
"Vâng ạ, con chuẩn bị hết rồi ạ. Con rất vui khi được gặp và nói chuyện với bác. Con chúc bác luôn có sức khỏe ạ"
" Uhm, bác cũng chúc con luôn mạnh khỏe, cố gắng lên nhe con gái. Bác mà có đứa con gái thế này thì cưng quá, con về cẩn thận nha"
" Vâng ạ. Con cảm ơn bác ạ. Con chào bác."
6
Vậy là chuyến hành trình của tôi đi từ Đà Nẵng vào Biên Hòa bằng tàu hỏa cũng đã kết thúc. 17 tiếng đồng hồ, 17 tiếng với những trải nghiệm khác nhau. Tôi sẽ không quên với những khoảng khắc này. Cảm ơn chuyến tàu SE7 và cảm ơn những gì đã đến với tôi. Giúp tôi được trải nghiệm nhiều hơn, giúp tôi nhận ra mình cần làm những gì cho sau này. Tất cả đều là những câu chuyện sẽ theo tôi cho đến khi tôi già đi. Một quãng đường cho tuổi trẻ của tôi. Và đến lúc tôi phải dừng bút tại đây. Cảm ơn vì tất cả!

 

Chuyến tầu SE xuyên việt chở theo thùng thuốc xịt stud 100 spray

Chuyến tầu SE xuyên việt chở theo thùng thuốc xịt stud 100 spray CHUYẾN TÀU SE7 VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN CHƯA KỂ Đó là chuyến tàu cuối cùng đi t...

Thứ Ba, 9 tháng 1, 2018

Trung uý Phước cầm súng ngắn đánh vào má trái của Hải làm súng nổ, đạn xuyên vào đầu nạn nhân.

Liên quan đến vụ CSGT cầm súng gây chết người ở Đồng Nai, nguyên nhân gây ra cái chết của anh Bùi Việt Hải (30 tuổi, quê Hải Phòng) được xác định là do Nguyễn Tấn Phước (39 tuổi, ngụ Đồng Nai) cầm súng ngắn đánh vào má trái của Hải làm súng nổ, đạn xuyên vào đầu nạn nhân.

Nguyễn Tấn Phước là cảnh sát giao thông mang hàm trung úy, làm việc tại Phòng Cảnh sát giao thông đường bộ - đường sắt Công an Đồng Nai.

Theo thông tin ban đầu, trung úy Phước có quan hệ tình cảm với một phụ nữ tên Trang.

Gần đây, bà có Trang than phiền với Phước rằng con gái N. P. Q. N (18 tuổi) của bà có quen Bùi Việt Hải và thường bỏ nhà theo anh này đi chơi bời. Bà Trang cũng nghi ngờ Hải đưa N. vào quán bar và cho con bà dùng ma túy.

Mới đây, bà Trang nhờ Phước can thiệp để ngăn N. tiếp xúc với Bùi Việt Hải.

Chiều 6/1, khi Phước đang nhậu với một số người khác ở phường Long Bình Tân (TP. Biên Hòa) thì Trần Tấn Sinh (TP. Biên Hòa) gọi điện thông báo Hải đang ở phòng trọ tại khu phố 6, phường Trung Dũng (TP. Biên Hòa).

Lúc này, Phước lái xe máy đến tận phòng tìm Hải. Tại đây, khi Phước vào phòng thì thấy 2 thanh niên và hỏi người đứng cạnh phòng vệ sinh: "Mày có phải là Hải không?". Hải trả lời và hỏi: "Đúng, mày là ai?"

Khi Phước hỏi về con gái bà Trang thì Hải nói cô này đã về nhà. Lúc này, trung uý Phước cầm súng ngắn đánh vào má trái của Hải làm súng nổ, đạn xuyên vào đầu nạn nhân.

Lúc Hải gục tại chỗ, Phước lái xe máy rời khu vực và điện thoại cho Sinh để thông báo mọi chuyện. Khi Sinh đến, Phước đưa xe máy (trong cốp xe có súng) cho anh này rồi bắt taxi về nhà.

Sau đó, anh Hải được đưa vào bệnh viện đa khoa Đồng Nai cấp cứu trong tình trạng hôn mê sâu và tử vong lúc 4h sáng 07/01.

Đến 1h sáng 7/1, Phước đến cơ quan điều tra Công an Đồng Nai đầu thú, khai nhận hành vi.

Hiện, cơ quan công an đang tạm giữ Nguyễn Tấn Phước, đồng thời tìm Trần Tấn Sinh và khẩu súng mà Phước sử dụng để phục vụ điều tra.

Được biết, nạn nhân Bùi Việt Hải là người từng có tiền án về tội cướp tài sản. Sau khi chấp hành án phạt, người này vào Đồng Nai tạm trú.

Hồng Dương (Tổng hợp)

Theo báo đất việt

 

 

Tội vô ý làm chết người

Điều 98 luật hình sự năm 1999 quy định:

1. Người nào vô ý làm chết người thì bị phạt tù từ sáu tháng đến năm năm.

Đến bộ luật hình sự 2015 sửa đổi còn nhân văn hơn

Điều 128. Tội vô ý làm chết người

1. Người nào vô ý làm chết người, thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến 03 năm hoặc phạt tù từ 01 năm đến 05 năm.

Công an kết luận : Trung úy Phước cầm súng vả vào má của nạn nhân Hải súng cướp cò bắn xuyên qua đầu

Trung uý Phước cầm súng ngắn đánh vào má trái của Hải làm súng nổ, đạn xuyên vào đầu nạn nhân. Liên quan đến vụ CSGT cầm súng gây chết người...

Thứ Sáu, 5 tháng 1, 2018

Thuốc chữa bệnh lãnh cảm cho thầy bói mua bán ở đâu giá bao nhiêu Hà Nội TPHCM

 

3 ông thày bói từ xưa đến nay chỉ nghe chưa chưa từng đi đá phò lần nào. Nghe thiên hạ khích, 3 ông tức chí bèn rủ nhau đi 1 lần cho biết đời.

Vào quán phò, nghĩ con phò cũng như con gà dùng để uống diệu, 3 ông đồng thanh hét lớn :

-Cho 1 con phò, già một chút, nhớ để nguyên con !

Chủ quán nghe hơi lạ, tuy nhiên số tiền 3 lão cũng đủ nên bấm 1 ẻm ra tiếp thị.

Ẻm phò bước vào phòng, tự động lột quần áo và nằm trên bàn nói :

-Phò già đã đến, mời 3 ông xơi !

Ông đầu tiên sờ mông rồi đưa lưỡi liếm, phán chắc nịch :

-Tôi tưởng phò thế nào, hoá ra là quả bưởi bô lô bị bổ đôi. Từ mai đừng đứa nào bảo ông chưa biết phò !

Ông thứ 2 sờ vếu, phán :

-Ông đúng là mù ! Rõ ràng là 2 quả cam Vinh, mỗi tội nẫu quá !

Ông thứ 3 rờ bím rồi hít hít xong liếm liếm, tức thì hét lên :

-TSB 2 thằng mù lừa tao ! Rõ ràng là bãi cứt chó gói trong búi rơm, nói rồi vùng vằng mò ra cửa đi về mất !

CB

Thuốc chữa bệnh lãnh cảm cho thầy bói mua bán ở đâu giá bao nhiêu Hà Nội TPHCM

Thuốc chữa bệnh lãnh cảm cho thầy bói mua bán ở đâu giá bao nhiêu Hà Nội TPHCM   3 ông thày bói từ xưa đến nay chỉ nghe chưa chưa từng đi đ...

Thứ Tư, 3 tháng 1, 2018

Màu sắc của bò Dậy con tự lập chính là cách yêu thương con tốt nhất

Trên thế gian thì bò chỉ có màu nâu, màu đen và màu khoang, thi thoảng có màu trắng nhưng hiếm.
Tuy nhiên có thể phân loại bò theo khả năng phân biệt màu sắc. Có những loại bò đặc biệt nhạy cảm với màu đỏ, màu vàng hoặc màu trắng. Đại khái cứ vãy màu đó trước mặt là bỏn lao vào húc, shut down não.

P/s: còn những màu khác như màu đen, màu xanh biển, xanh lá nhưng ko phổ biến ở Việt Nam!
Tý quên còn loại bò chỉ húc bên phải hay chỉ húc bên trái nữa.

 

Gánh nước qua đồng

Cá rô đớp vỡ trăng non
Gió theo lối cỏ đường mòn về sông
Em đi gánh nước qua đồng
Gánh theo một cõi mênh mông ánh vàng

Giật mình sau luống khoai lang
Say trăng chú nhái mơ màng uống sương
Đêm khuya ai biết môi hường
Mùi hương con gái thoáng vương yếm nhàu

Qua rồi bỡ ngỡ ngực cau
Thẹn thùng liếc mắt ban đầu hôm xưa
Chàng ơi! Sao cứ trêu đùa
Sông trăng em múc mãi chưa vơi lòng

Thì thôi ở vậy cho xong
Em đi gánh nước đường vòng cho quên
Đòn tre lằn đỏ vai mềm
Ang ăm ắp nước mà đêm còn dài

Gối tay níu giấc mơ phai
Thấy ai khóc đoạn đường dài ra sông.
( Nguyễn Tuấn)

 

Dậy con tự lập chính là cách yêu thương con tốt nhất

Màu sắc của bò  Dậy con tự lập chính là cách yêu thương con tốt nhất Trên thế gian thì bò chỉ có màu nâu, màu đen và màu khoang, thi thoảng...

Truyện rất ngắn Chất lượng của giáo dục đang có vấn đề ?

ĐÀN BÀ MUÔN NỖI

Chiều cuối năm mưa bụi bay, gió lây phây buồn buồn.
Trên con tàu nhiều toa nhưng không bao giờ cùng về một ga cuối chứa đựng muôn nỗi niềm . Chung cư .
Tiếng một bà ru cháu ngủ quá giấc chiều nghe sao mà não nuột " À á à ! À á à ! À ơi ! Thân em như hạt mưa sa ! Hạt sa đài các à ... hạt sa cánh đồng ....à á à ... à á à ...ơi ! "
Rồi lại tiếng
ghi ta gõ mộc của kẻ cô đơn phòng không " Hạt bụi nào hoá kiếp thân ta ... ' 
Đàn ông cũng muôn nỗi niềm nhưng xua nay đàn bà nỗi niềm hơn . Đàn bà mà ! Cười đấy ! Nói đấy ! Tươi đấy ! Đẹp đấy ! Ảnh đấy ! Facebook tưng bừng muôn nẻo đấy ! Phấn son đấy ! Váy áo đấy ...nhưng chỉ khi đêm về và khi đàn bà lặng lẽ ngồi một mình cô đơn thì tự đàn bà mới hiểu nỗi và niềm của chính mình . 
Kể ra sao hết ! Kẻ thì lấy phải thằng chồng ghen tuông bệnh hoạn, kẻ thì lấy phải gã nát rượu bê tha , kẻ lấy phải thằng trăng hoa gái mú, kẻ lấy phải thằng vũ phu cục súc hơi tí là tẩn vợ như chó con, kẻ thì gia trưởng chuyên quyền và độc đoán .... Nhưng có một nỗi niềm của đàn bà khốn khổ khốn nạn nhất , tái tê , nhục nhã cay đắng nhất là lấy phải kẻ bệnh hoạn biến thái về tình dục !
Bị xâm hại tình dục hợp pháp có giấy chứng nhận kết hôn chính thức hẳn hoi ! Và khổ thay đàn bà sinh ra ở cái xứ Châu Á đã vốn bao năm bị đè nghiến bởi những tảng đá thành kiến ,những giáo lý khắt khe không ngoi lên được ! Rồi nhưng quan điểm đánh giá tiêu chuẩn về đức hạnh của đàn bà đôi khi quá tiêu chuẩn,quá cổ hủ lạc hậu đã khoá môi đàn bà để họ nuốt khổ ngược vào trong kiên quyết vì những lẽ đó không để lộ ra ngoài !
Ấy thế nhưng giấu mãi sao được . Khổ quá dâng đầy ứ lên cũng sẽ có lúc trào ra bản năng như nước trong một vật đựng không đủ chứa !
Thở dài ... buồn rười rượi...rệu rã ....tìm thú vui bạn bè... thú vui online face book ....là những dấu hiệu để đàn bà trút buồn chút khổ cho nhẹ lòng .
Hôm nay, trời nồm chảy mỡ chảy mật. Mùa đông mà nóng như mùa hè, không khí nặng trịch những nước như bước đi nặng nỗi và niềm của Thân .
Mọi người ai trong cơ quan cũng tò mò thì thầm về một hiện tượng không bình thường đó là hôm nay mặc dù trời rất nóng nhưng Thân lại quàng một chiếc khăn len kín quanh cổ . Mọi khi giải lao Thân hay xuống phòng hội đồng ngồi nói chuyện với mọi người . Hôm nay, nó có vẻ lảng tránh . Một mình lầm lũi lên thư viện ngồi làm việc . Sự bất thường đó kéo dài phải nửa tháng . Những tiếng thì thầm to nhỏ trong cơ quan ngày một rộ lên . Kẻ thì vui lấy đó là câu chuyện làm quà giờ giải lao, kẻ thì biết nhưng lờ đi không hay biết .
- Em à, hình như em ốm và có điều gì bất an hay sao vì chị thấy em không ổn ?!
- Chị, nói rồi Thân gục bàn xuống nức nở nghẹn ngào . Hình như lời hỏi thăm của tôi đã làm cho giọt lệ tràn ly ! 
Thân nức nở thốc tháo hơn , nghẹn đắng nói .
- Chị ơi, em hết chịu nổi rồi , nhục nhã quá ! đau đớn quá chị ơi !!!
Và buổi chiều hôm đó ,hai chị em ở lại cơ quan . Tôi nguyện làm cái túi lòng để Thân trút vào đó những nỗi niềm cho nhẹ . ...
Sau đám cưới, đôi tân lang lên đường đi hưởng tuần trăng mật luôn. Thân hồi hộp lắm vì cô đã cố giữ điều quí giá của người con gái cho chồng đến ngày cuối cùng mặc dù trong những ngày tìm hiểu anh ta nhiều lần đã có ý muốn hành lạc trước . 
Nhưng ,Thân có ngờ đâu rằng kẻ đó mang danh là một tiến sĩ lại giảng dạy khoa tâm 
li khách hàng ở một trường đại học có tên tuổi .
Vừa đến khách sạn nhận phòng chưa kịp nghỉ ngơi sau một chuyến đi khá xa tay tiến sĩ đã bắt vợ quan hệ .
- Anh ơi! Em mệt lắm ! Hay có khi để dành đến tối sau khi đi xem nhạc nước cùng đoàn thư giãn đã rồi vợ chồng mình yêu nhau cho thoải mái anh nhé !
Chưa để vợ nói hết câu gã tiến sĩ đã đóng sập cửa phòng, khoá trái lại rồi gã cố tình vặn to ti vi hết cỡ , lao vào vật Thân ra giường bắt đầu thực hiện hành vi tình dục biến thái quái đản của mình . Gã lột truồng Thân ra , thay cho những cử chỉ nhẹ nhàng âu yếm trong đêm đầu, những cử chỉ mà người đàn ông bình thường thường dạo khúc để cho vợ không bị sốc và hoảng loạn thì gã lao vào cắn vợ nghiến ngấu , vừa cắn gã còn lấy tay đánh Thân vào mông đồm độp rồi hôn Thân chảy rớt chảy rãi. 
Thân kinh hoàng không ngờ ngày đầu tiên của chuyện này lại diễn ra như thế. 
Cô căng cứng toàn thân vừa khóc vừa nói :
- Anh ơi, em đau quá, em sợ , amh làm gì em mà lạ thế này em xin anh em chết mất !
Lên cơn bệnh hoạn cuồng thú gã rít lên lấy tay bịt mồm Thân rồi tiếp tục cắn khắp người cô . Những vết răng gã để lại khắp mình Thân tìm bầm , có vết rơm rớm máu ! Gã gồng mình lên ấn phập của quí của mình vào mình Thân bất chấp tiếng rên la đau đớn của vợ ! 
Cô rú lên đau đớn rồi chết lịm dưới gã ! Gã giả điếc vẫn cứ hành lạc giập mạnh liên hồi rồi gồng mình phụt hạ chốt ! Đoạn gã nằm vật ra giường thở hồng hộc ! Thân co quắp đau đớn máu chảy tứa ra tấm vải ga trên giường trong khách sạn ! Gã lấy tay quệt ít máu ở cửa mình vợ đưa ngón tay lên mút có vẻ hài lòng về minh chứng cho sự còn trinh nguyên của Thân .
Chiều tân hôn kinh hoàng đã diễn ra như vậy. Thân chưa hoàn hồn gã đã lại sức vùng dậy đòi quan hệ hai lần nữa ! Thân nghe và làm theo như một cái máy !
Tối hôm đó sau khi đi xem nhạc nước về . Vào phòng gã bảo vợ . 
- Tình dục là một khoái lạc . Em phải sáng tạo cùng anh ! Chứ ba lần chiều nay anh thấy em tẻ lắm ! Làm anh giảm hứng thú rất nhiều . Thân chưa kịp rùng mình gã đã nói : 
-Em trần truồng đi , khi ngủ với anh tuyệt đối em không được mặc quần áo !
Nói đoạn gã lấy trong va li ra một sợi dây dù mầu trắng dài khoảng 2 m . Gã bảo Thân lên giường , rồi gã lấy sợi dây buộc chặt hai cánh khuỷu tay của Thân ra đằng sau rồi buộc treo lên đầu giường . Thấy vậy Thân sợ quá khóc nói : 
- Anh làm gì em thế này , em xin anh !
Gã không mảy may để ý ! Sau khi trói chặt tay vợ gã bắt Thân rạng háng ra rồi lấy kìm nhựa kẹp vào hai đầu vú vợ kéo ra ,rồi kẹp vào bộ phận sinh dục của cô nhay nghiến ! Rồi hắn làm tình miên man cho đến tận sáng . 
Thân phờ phạc rệu rã đau đớn như kẻ mất hồn. Sáng hôm sau nằm lả li bì đến nỗi không trở dậy ăn sáng được . Toàn thân cô thâm tím đầy vết răng của gã chó chồng đội lốt người, đau đớn ê ẩm .
Trăng mật thành vỡ mật . Cô trở về nhà đi thất thểu ! Rạng háng vì còn đau không khép nổi đùi ! Thấy con bầm tím mẹ hỏi con sao thế này Thân bèn nói dối cô bị ngã .
Rồi sau kì nghỉ vỡ mật đó Thân tiếp tục nhiều đêm bị hành hạ ! Hắn còn có thú giữ cường dương thật lâu không xuất để hành lạc kéo dài đến khi Thân rũ ra nhưng dọc mùng ướp muối gã mới buông tha ! 
Rồi nhiều đêm gã mò dậy xem phim sex kích dục bạo lực để học những cách thức bệnh hoạn để đêm hôm sau thực hành trên thân xác của Thân .
Và những ngày tháng sau đến cơ quan Thân lầm lũi, quấn khăn kín cổ giấu những vết răng của chồng trên cổ trên ngực ....
Tôi đựng cả buổi chiều ngồi chết lặng nghe Thân trút mọi nỗi niềm uẩn khúc . Tôi nghẹn thở cảm thấy có đá đè lên ngực . 
Tôi cầm bàn tay xanh xao của Thân dằn giọng : 
- Em phải nghe chị chấm dứt ngay cuộc hôn nhân này ! Kinh khủng em ạ ! Nếu em tiếp tục chịu đựng em sẽ điên có ngày mất ! 
Tôi nổi cả da gà....
- Nhưng chị ơi em sợ dư luận họ sẽ mỉa mai giễu cợt em vừa lấy chồng xong đã bỏ , rồi bố mẹ em sẽ nhục nhã xấu hổ khi có con gái bỏ chồng hu hu hu !
- Thân ! Em phải nghe chị vứt bỏ những thứ dư luận hão huyền đó đi ! Hãy sống cho em đừng sống cho thiên hạ ! 
Rồi những ngày tiếp theo tôi bỏ cả chồng con ở nhà bắt đầu một cuộc chiến thầm lặng để cứu thoát một cô gái hiền lành gia đình căn bản nhưng số phận quá trớ trêu và bi kịch . Tôi xuống nhà Thân gặp bố mẹ em tâm sự hết . Ông bà cụ sốc không tin điều đó là sự thật . Nhưng cũng thức tỉnh và cứu con gái đưa con về nhà và không còn sống nặng vì chữ sĩ và dư luận nữa . Rồi tôi lên cơ quan gã chồng tìm gặp công đoàn trường trên ấy tâm tình khéo để họ nhắc nhở răn đe gã tiến sĩ !
Sau hai năm kiên quyết dứt khoát cứu Thân thoát ra khỏi cửa tử ! Tôi thấy yên tâm hơn vì Thân đã ổn định tâm lí trở lại bình thường như ngày xưa....
Ôi , đàn bà bao nỗi và lời tiên tri thủa trước " Thân em như giọt mưa sa , giọt sa đài các giọt ra cánh đồng " muôn thủa vẫn đúng !

( Hoa Dong Noi )

Chất lượng của giáo dục đang có vấn đề ?

Truyện rất ngắn  Chất lượng của giáo dục đang có vấn đề ? ĐÀN BÀ MUÔN NỖI Chiều cuối năm mưa bụi bay, gió lây phây buồn buồn. Trên con tàu ...

Thứ Hai, 1 tháng 1, 2018

Fugitive Vietnamese businessman detained in Singapore, lawyers say

By John Geddie

SINGAPORE, Jan 2 (Reuters) - A real estate developer wanted by Vietnamese authorities amid a crackdown on corruption has been detained in Singapore, lawyers representing him said on Tuesday.

Phan Van Anh Vu, 42, was detained in Singapore on Thursday at the Tuas border checkpoint as he tried to leave for Malaysia, said Remy Choo, who said he had been engaged by Vu's family to represent him but had not yet been able to contact him.

 

Vietnamese media quoted police as saying Vu was wanted for revealing state secrets. They did not say what these related to or whether that was linked to his role as a property developer.

Choo said Vu had applied for asylum in a European country.

Another lawyer retained by the family, Foo Chow Ming, said: "I am now trying to obtain access to see Mr Vu, who is held in remand."

Singapore'sImmigration and Checkpoints Authority did not respond immediately to a request for comment.

Vietnam's foreign ministry also did not respond immediately to a request for comment on Vu's detention in Singapore and whether Hanoi had sought his extradition.

Singapore has close diplomatic and trade ties to Vietnam. This year, Singapore is also chairing the regional Association of Southeast Asian Nations grouping, which has sought to strengthen regional cooperation on all fronts.

Dozens of Vietnamese officials and business figures have been arrested in a crackdown on corruption that has gathered pace since the security establishment gained greater sway in the ruling Communist Party in 2016.

The crackdown grabbed world headlines last year when Germany accused Vietnam of kidnapping a former oil executive to return him home to face trial.

 

http://www.nasdaq.com/article/fugitive-vietnamese-businessman-detained-in-singapore-lawyers-say-20180101-00069

 

Xem thêm Báo straitstimes Singapore đăng tin vụ án Vũ Nhôm bị tạm giữ chờ xét xử

 

Báo Mỹ nasdaq.com đăng tin vụ án Vũ Nhôm bị tạm giữ chờ xét xử

​ Fugitive Vietnamese businessman detained in Singapore, lawyers say By John Geddie SINGAPORE, Jan 2 (Reuters) - A real estate developer wan...

VỀ PHỐ NÚI Chất lượng của giáo dục đang có vấn đề ?

Anh dậy đi mùa ngâu vừa ngớt
dẫu ngủ vùi chẳng níu được giấc mơ
em về thôi chuyến xe chiều đang đợi
Pleiku nhỏ, xinh bên triền dốc sương mờ.

Anh dậy đi kịp mùa thu phố núi
thoảng heo may nghe lọn gió trở mùa
con đường nhỏ, thu nép mình bên bậu cửa
phố trầm hơn sau những cơn mưa.

Anh về đi phố trở mình thao thức
mắt phố buồn nhuộm đỏ ánh bình minh
em về thôi phố vẫn chờ nơi ấy
quả chín vàng trong tiếng hót bầy chim.

Trần Hồng Vân 8.9.2017

VỀ PHỐ NÚI Chất lượng của giáo dục đang có vấn đề ?

VỀ PHỐ NÚI Chất lượng của giáo dục đang có vấn đề ? Anh dậy đi mùa ngâu vừa ngớt dẫu ngủ vùi chẳng níu được giấc mơ em về thôi chuyến xe chi...

 

Thuoc chua benh roi loan cuong duong liet duong o nam gioi thuoc115.com © 2015 - Designed by Templateism.com, Plugins By MyBloggerLab.com

0936700000